Bàn thờ Canh Nậu - Nhiều người vẫn băn khoăn: “Thường xuyên mơ thấy vợ đã mất nhưng chưa bao giờ mơ thấy bố mẹ đã khuất, liệu có phải vợ chưa siêu thoát không?” Thực tế, việc nằm mơ thấy người đã mất không thể được coi là thước đo cho trạng thái siêu thoát của linh hồn, bởi giấc mơ trước hết là phản ánh tâm lý và ký ức của chính người nằm mơ. Giấc mơ thường xuất hiện từ những hình ảnh, cảm xúc đã in sâu trong tâm trí. Nếu bạn luôn nghĩ đến vợ, gắn bó và có nhiều kỷ niệm, não bộ dễ tái hiện hình ảnh đó trong mơ. Đây là phản xạ tự nhiên, giống như khi còn sống, người yêu nhau thường mơ thấy nhau vì tình cảm quá sâu nặng. Vì vậy, mơ thấy vợ không có nghĩa cô ấy chưa siêu thoát, mà phần nhiều chỉ do tình cảm và ký ức của bạn còn rất mạnh mẽ.

Ngoài yếu tố tâm lý, các tác động sinh lý cũng ảnh hưởng đến giấc mơ. Thiếu ngủ, căng thẳng, bệnh lý dạ dày, tim mạch hay mất cân bằng dinh dưỡng đều có thể khiến giấc mơ trở nên bất thường. Người đau dạ dày thường mơ thấy thức ăn, người lo âu lại dễ mơ thấy tình huống căng thẳng. Do đó, không thể xem mọi giấc mơ về người mất là một “thông điệp tâm linh”. Ở khía cạnh tâm linh, không phải linh hồn nào cũng liên lạc hay gửi thông điệp đến tất cả người thân. Có khi họ chỉ muốn kết nối với một người nhất định, hoặc đơn giản là bạn chính là người họ để lại nhiều nỗi niềm nhất. Vì thế, việc bạn mơ thấy vợ nhưng không mơ thấy bố mẹ không đồng nghĩa bố mẹ đã siêu thoát còn vợ thì chưa.

Siêu thoát không phụ thuộc vào giấc mơ mà gắn liền với sự an yên của linh hồn. Khi linh hồn không còn vướng bận, đã thoát khỏi phiền não và nghiệp lực, họ có thể tái sinh hoặc an trú ở một cảnh giới khác mà con người không thể nhận biết. Việc không mơ thấy người thân đã mất không phải dấu hiệu họ siêu thoát hay chưa, mà đơn giản chỉ là sự vận hành tự nhiên của tâm trí.

Điều quan trọng là người còn sống nên giữ tâm an lạc, sống thiện lành và trân trọng ký ức về người đã khuất. Đừng quá lo lắng khi mơ thấy hay không mơ thấy họ, bởi giấc mơ chỉ là hiện tượng tâm lý – sinh lý bình thường, là cách để chúng ta nhìn lại tình cảm, nỗi nhớ và sự gắn bó, chứ không phải bằng chứng cho sự siêu thoát hay chưa siêu thoát của linh hồn.
















