Phú Xuân vùng đất nằm ở trung tâm của Việt Nam đã từng là nơi xưng vương của các đời Chúa Nguyễn và nhà Tây Sơn. Vào năm 1687, Kim Long đã chấm dứt vai trò thủ phủ và Phú Xuân bắt đầu trở thành nơi xây dựng chính quyền. Trong "Nam chầu công nghiệp diễn trí lệnh" ông ghi lại việc chuyển phủ từ Kim Long sang Phú Xuân.
Phú Xuân, vùng đất được Chúa Nguyễn Phúc Thái chọn để xây phủ mới, nằm ở đầu nguồn sông, cách Kim Long hơn 500 trượng với Núi Ngự Bình (Ngự Bình Sơn). Với ngọn núi cao 104 mét nổi bật giữa đất bằng phẳng, đây là vị trí lý tưởng để xây dựng cung phủ, đê ngăn sói bờ và các công trình được bố trí tỉ mỉ. Theo Lê Quý Đôn trong Phủ Biên tạp lục, Phú Xuân rộng khoảng 10 dặm, địa thế bằng phẳng như lòng bàn tay, với chính dinh ở giữa, xung quanh thấp hơn. Vua Thiệu Trị cho rằng Núi Ngự Bình cùng các ngọn núi xung quanh tạo bức bình phong tự nhiên, hướng về trung tâm, vừa bảo vệ vừa mang lại vận khí tốt. Ngọc Trản (Hòn Chén) ở Hương Trà là một ngọn núi nổi bật, được coi có phong thủy tốt. Ngoài ra, Núi Hương Uyển, Núi Thụ, Núi Thanh, Núi Bạch cùng hàng chục ngọn núi khác góp phần tạo thế phong thủy vững chắc, giúp dòng khí lưu thông, mang lại năng lượng tích cực cho khu vực. Theo phong thủy, khí là yếu tố quan trọng, ảnh hưởng đến sức khỏe, tài lộc và năng lượng chung của con người. Khi dòng khí Phú Xuân được điều hòa tốt, khu vực này trở nên thịnh vượng. Việc xây dựng các công trình dựa trên nguyên tắc phong thủy giúp tối ưu hóa dòng khí, tạo vận may và bảo vệ sự phát triển bền vững cho vùng đất.
Phú Xuân, với thế đất và khí hậu đặc biệt, đã trở thành trung tâm quyền lực của các triều đại Chúa Nguyễn và nhà Tây Sơn. Năm 1687, Chúa Nguyễn Phúc Thái chuyển phủ từ Kim Long sang Phú Xuân, biến nơi đây thành kinh đô của nhà Nguyễn và sau này là trung tâm chính trị, văn hóa quan trọng của Việt Nam.
Phú Xuân trải qua nhiều sự kiện lịch sử đáng chú ý: năm 1558, Đoan Quận Công Nguyễn Hoàng vào trấn thủ Thuận Hóa, mở đầu cho sự phát triển mạnh mẽ; năm 1774, Tây Sơn chiếm Phú Xuân, và đến năm 1788, Nguyễn Huệ (Quang Trung) lên ngôi, đưa Phú Xuân trở thành kinh đô triều Tây Sơn. Sau khi Nguyễn Ánh thống nhất đất nước năm 1802, Phú Xuân trở thành kinh đô nhà Nguyễn. Vua Gia Long xây dựng Kinh thành Huế dựa trên yếu tố phong thủy, kết hợp kiến trúc tinh tế, tạo nên giá trị văn hóa vượt thời gian.
Âm nhạc cung đình Huế, đặc biệt là Nhã nhạc, là phần tinh hoa văn hóa Phú Xuân, phản ánh sự hòa quyện giữa thiên nhiên và con người. Sông Hương xanh ngọc cùng Núi Ngự Bình trùng điệp tạo không gian hài hòa, lý tưởng cho cuộc sống và làm nên cảnh quan phong thủy độc đáo.
Ngày nay, dù Huế không còn là kinh đô, Phú Xuân vẫn giữ nguyên giá trị lịch sử, văn hóa và phong thủy. Đây là vùng đất hội tụ núi non, sông ngòi, âm nhạc và văn hóa cung đình, góp phần vào sự thịnh vượng của các triều đại Chúa Nguyễn, nhà Tây Sơn và triều Nguyễn, đồng thời là biểu tượng quan trọng của lịch sử và văn hóa Việt Nam.