2. Nguyên nhân 1: Không căn không quả nhưng vẫn mở phủ
Nhiều người vốn không có căn số, không được "chấm đồng", nhưng vì:
-
Nghe lời thầy bói dọa nạt, dụ dỗ mở phủ để "có tiền có lộc"
-
Muốn lấy danh, lấy tiếng, bắt chước người khác hầu hạ để được trọng vọng
-
Bị ma quỷ ám, hoặc tự huyễn hoặc rằng mình có căn, cho rằng bị "bắt lính"
-
Thầy bà vì tiền mà khuyên nhủ bừa bãi
Hậu quả là: người không có căn mở phủ xong khí hậu loạn, tâm lý bất ổn, thậm chí phạm lỗi lớn như mượn lời thánh để phán chuyện trần gian, gây hại cho người khác và chính mình.
3. Nguyên nhân 2: Có căn có quả nhưng hậu càng khổ
Có những người thực sự có căn số, được chấm đồng, mở phủ đúng trình tự. Nhưng càng hầu càng nghèo khổ, cuộc sống gia đình không yên ổn. Lý do vì:
-
Thầy bà thiếu đạo hạnh, không đủ pháp lực hoặc vì ganh đua, trục lợi
-
Không tuân thủ luật đạo: thay khăn phủ diện, áo bản mệnh tùy tiện
-
Hậu sớm sai nguyên tắc, như hậu nhà Trần dù không có căn, hoặc chưa đủ tuổi đạo mà đã ra trình đồng
-
Vào đền phủ to lớn mở phủ, chưa đủ phép tóc mà đã hậu công đồng chính diện
Đặc biệt, không giữ mình sạch sẽ, quan hệ nam nữ, ăn mặn, phạm tang chế... đều là lỗi đạo nghiêm trọng.
4. Lỗi thường gặp sau khi mở phủ
-
Hậu sai căn, sai giá (ví dụ: hậu Đức Thánh Trần khi không có căn nhà Trần)
-
Hầu quá nhiều, quá đà, nhảy múa loạn xạ, kịch hóa như biểu diễn sân khấu
-
Dùng việc hậu đồng để kiếm tiền, gây danh tiếng
-
Phán chuyện linh tinh, làm người khác hiểu lầm, sai đường
-
Thiếu kiến thức đạo, tự ý hành đạo, hậu quả là càng ngày càng sai và khổ
5. Thầy bà hiện nay: Người có tâm – Kẻ vì tiền
Không thể phủ nhận vẫn còn những ông thầy có tâm, thật lòng muốn giúp người. Nhưng:
-
Nhiều thầy vì tiền mà mở phủ bừa bãi, bất kể người có đủ căn hay không
-
Có thầy còn đang tu nghiệp, chưa đủ đạo hạnh đã làm thầy mở phủ
-
Nhiều người tự cho mình là có căn rồi đi mở phủ, mở cho người khác dù chưa rõ luật đạo
Hậu quả là người được mở phủ thì khổ, người làm thầy thì mang nghiệp.
6. Hệ lụy với người nhẹ dạ cả tin
Có những trường hợp rất đáng thương:
-
Sinh viên nghèo, chưa từng biết đến đền phủ, bị bắt đồng, vay mượn tiền mở phủ, nhưng không đủ khả năng hậu tạ
-
Sau một thời gian lại trở về tay trắng, gia cảnh loạn lạc
-
Thầy mở phủ cho xong rồi phủi tay, không hỗ trợ tiếp
Việc này làm mất niềm tin vào đạo mẫu, biến một con đường tu hành thành trò đua đòi, danh lợi.
7. Lời cảnh tỉnh và kết luận
Mỗi người sinh ra đều có căn số, phúc phần riêng. Không phải ai cũng cần mở phủ, trình đồng. Đạo mẫu là đạo linh thiêng, không phải trò đùa hay con đường kiếm sống.
Hãy nhớ:
-
Phúc đến đâu hưởng đến đó, đừng cố cưỡng cầu
-
Hành đạo phải đúng luật, đúng tâm, đúng căn
-
Đừng để tham – sân – si dắt lối, khiến đạo thành đạo tốn kém nhất thế giới